Đã 1 tuần từ cái ngày chia tay nhau rồi lớp mình ha! bây h nhớ lại từng hình ảnh, từng gương mặt, giọng nói vẫn còn in đậm , hiện lên thật rõ trong trí nhớ! đến bây h mới gửi những dòng này thật có chút muộn màng nhưng quả thật nếu viết sớm hơn mình o còn tâm trí đâu mà học hành thi cử nữa! chỉ những dòng tâm sự ngắn ngủi của mỗi thành viên đã thật sự làm mình cạ đêm ko ngủ được, h nhớ lại cái cảm giác đó như vẫn còn ám ảnh , rõ ràng và sống động!
làm sao quên dc những lới nhắn nhủ của cô, nhẹ nhàng nhưng dạt dào tình cảm, làm sao quên được từng lới hát của ông già , của bình sữa gửi đến lớp mặc cho "mưa tuyết " trên đầu rớt xuống ào ạt, cũng sẽ mãi mãi ko bao h quên cái lau nước mắt vội vàng của Bình Sữa,rồi cả những giọt nước mắt của cô, của Hồng mập, Hà sùng, của lớp trưởng, Uyên, Hân, Thư, Ngọc, Phương và cả cái òa khóc nghẹn ngào của bác Trung. từng hình ảnh thật sử đang sống lại ở trong tim! thỏ ngọc ngây thơ: "cái lớp này ko fai là cái lớp, cô ko fai là cô, mấy bạn trong lớp ko fai là bạn bè"( nghe vẫn còn sock lém)nhưng lại đầy bất ngờ" lớp là 1 đại gia đình, cô là 1 người mẹ, bạn bè trong lớp là anh chị em........" , lới thú nhận thật lòng của Bình sữa:" tính em thẳng thắn, nhìu lần làm cô buồn.......", cả cái lo sợ vu vơ của Hồng mập ngày đầu bc vào lớp 10 "sợ gặp 1 cô giáo dữ dằn, o wan tâm đến lớp....", rồi thì Gia cát lạng:" ko bik nói gì hơn vì tất cả đã ở đây rồi"_ là ở trong tim! rồi cả cái nghẹn ngào của Thu Sương, cả 3 lần choáng của Nhi "lần thứ nhất, mới bc vào lớp, lớp wa dữ, ăn hiếp thầy cô; lần thứ hai, lớp 11, lớp chiến tranh lạnh, căng thẳng! lấn thứ ba, lớp 12, 1 gia đình thật sự", lời cảm ơn chân thành của Khoa mập:"cô đã làm cho em nhận ra nhiều điều .....". có những người trong lớp thầm lặng, ít nói nhưng chưa 1 lần rời xa lớp, luôn dõi theo, hòa vào lớp, ủng hộ lớp, lo lắng cho lớp , ngaychia tay đã khóc thật nhìu vì lớp, đó là Hân, là Uyên,là Trung. 1 phút lắng đọng lại của Tám A7:".......TRONG TIM MÃI CHỈ CÓ A7!" cái bài hát ko thuộc lời mà vẫn cứ "xông pha" của Hà sùn" ngồi lại bên nhau này bạn thân ơi, ngồi lại bên nhau mình hát ca.........."tấ cả đã làm nên những hình ảnh mà có lẽ mãi mãi sau này sẽ ko thể nào fai nhạt trong tim tôi, trong bạn, trong mỗi thành viên của lớp, tất cả đã làm nên một buổi chia tay thật ý nghĩa, thật dạt dào tình camcủa ba năm trời gắn bó!
Muốn giữ lại bên mình thật nhìu kỷ niệm về lớp, muốn ngồi lãi mãi quãng đời học sinh cấp ba để dc cùng duà vui, nghịch phá, cùng học hành nhưng có lẽ tôi phải gác lại tất cả, giữ trọn vẹn nó trong tim để nhìn về tương lai, ở đó sẽ có ngày hội ngộ, cõ lẽ rồi lúc đó mỗi người SẼđổi khác đi , 1 cuộc sống mới, trường mới hay địa vị mới, rồi cả những người bạn mới nhưng mong cho những người bạn hôm nay, của tập thể lớp 12a7 này vẫn giữ vẹn nguyên hình ảnh của nhau trong tim, vẫn giữ lại bên nhau tình bạn của 3 năm trời hồn nhiên gắn bó, có những khoảnh khắc buồn, vui, khó khăn nhưng cuối cùng ta vẫn bên nhau trong 1 buổi chia tay đơn giản nhưng thật giàu tình bạn , tình thầy trò!hẹn gặp lại ở tương lai, đó sẽ là môt ngày hội của tình bạn đáng quý bỡi lẽ" ngày đó, ngày đó sẽ ko xa xôi, vàchúng ta là người chiến thắng, đường đến những ngày vinh quang ko còn xa, dù khó khăn vẫn còn......."lời điệp khúc lớp hát cùng nhau với cả tấm lòng mình muốn đó cũng là lới hứa quyết tâm thành đạt của mỗi người. "cùng trèo lên đỉnh núi cao vời cợi, để ta khắc tên mình trong đời......."tuy sẽ có nhìu khó khăn bỡi lẽ" chặng đường nào rải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai" nhưng tôi tin chắc đó sẽ là ngày vinh quang vì"con tim ta đã ước nguyên cùng nhau, mãi mãi đường vinh quang ta chia sẻ cùng nhau". thật vậy, xin hãy nhớ đến nhau và hãy ở bên nhau lúc khó khăn để ngày chia tay sẽ mãi là ngày khắc sâu và ngày hội ngộ sẽ là ngày kỷ niệm của tình bạn chúng ta!!!!!!!!!!!!!! :Add12614: :Add12614: :Add12614: mãi yêu lớp mình !!!!!!!!!!!!